Blog

Lịch sử ngành cầm đồ

Thuật ngữ "cầm đồ” (pawn) có nguồn gốc là từ "patinum" trong tiếng Latinh và tiếng Pháp có nghĩa "vải" hoặc "quần áo". Ở phương Tây, dịch vụ cầm đồ bắt nguồn từ Hy Lạp cổ đại và hoạt động cầm đồ được tuyền bá rộng rãi song hành với sự lan tỏa của nền văn hóa La Mã. Thuật ngữ "cầm đồ" từng được nhắc đến trong các văn bản viết tay của các nền văn minh Hy Lạp và La Mã.

Ở phương Đông, dịch vụ cầm đồ cũng xuất hiện ở Trung Quốc cổ đại, cách đây trên 3.000 năm và cho đến nay vẫn không thay đổi nhiều, cho dù nhiều qui định khác nhau đã được áp đặt đối với dịch vụ này qua từng thời kỳ.

Quá trình phát triển 

Trong thế kỷ 18 và 19, nghề môi giới cầm đồ ban đầu không phải chịu bất kỳ sự kiềm tỏa nào và lãi suất “cao ngất ngưởng” khiến dịch vụ này bị coi là nghề “bất lương” trong nhiều thập kỷ. Sự ra đời của Đạo luật môi giới cầm đồ 1878 dẫn đến việc lãi suất ở các công ty môi giới cầm đồ từ đó được tính theo số lượng và thời gian cho vay. 

Mãi đến sau Chiến tranh thế giới thứ II, nghề cầm đồ vẫn hưng thịnh với khoảng 5.000 hiệu cầm đồ hoạt động ở Anh và Ireland. Những hiệu này nhận cầm cố bất kỳ thứ gì: từ quần áo, đồ trang sức, nhạc cụ, vũ khí đến vương miện. Các hiệu cầm đồ lớn có thể phục vụ 1.000 khách hàng/tuần. Tuy nhiên, số lượng hiệu cầm đồ sau đó đã giảm mạnh, do kinh tế phát triển cho ra đời chế độ phúc lợi xã hội. Vào thập niên 70 của thế kỷ trước, số công ty cầm đồ đã giảm xuống còn không quá 50 và lãi suất ngân hàng cao thời đó đã khiến cho công ty môi giới cầm đồ chỉ được hưởng từ 2-3% lợi nhuận hàng năm đối với những khoản vay lớn, biến dịch vụ môi giới cầm đồ trở thành nghề ít sinh lợi. 

Với sự ra đời của Đạo luật tín dụng tiêu dùng 1974, loại bỏ những quy định cũ và áp đặt những giới hạn mới, nghề môi giới cầm đồ lại trở thành dịch vụ thiết thực đối với cả chủ lẫn khách hàng. Từ những năm 1980, số chủ môi giới cầm đồ đã tăng lên và đến nay, đã trở thành một hệ thống ngân hàng đối với những người cần “vay nóng”. Đạo luật này cho phép các Hoàng  gia sử dụng dịch vụ môi giới cầm đồ như dân thường.

Hoạt động môi giới cầm đồ thời đó đơn giản là đưa tiền cho khách hàng để giữ một món đồ nào đó mà khách để lại, nói cách khác là cho vay thế chấp. Mọi người, từ người nghèo đến người giàu, đều có thể sử dụng dịch vụ này.

Vua chúa cũng phải đến hiệu cầm đồ

Có điều lạ là đã có thời, người ta định kiến áp đặt hoạt động cầm đồ cho tầng lớp nghèo nhất trong xã hội, trong khi trên thực tế, không phải chỉ người nghèo mới cần tiền một cách vội vã. Nghề cầm đồ xuất hiện ở Anh dưới thời Vua William “Nhà chinh phục”. Năm 1338, Vua Edward III của Anh đã đem cầm một số đồ trang sức quý để dồn tiền cho cuộc chiến tranh với Pháp. Vua Henry V cũng làm cái điều tương tự trong năm 1415. Được biết, Nữ hoàng Isabella của Tây Ban Nha cũng đem cầm những đồ trang sức quý của mình để giúp nhà thám hiểm Christopher Columbus tìm ra châu Mỹ.

Cầm đồ và gia huy

Bộ tộc Lombards thống trị miền Bắc Italia và các vùng phụ cận hồi thế kỷ thứ VI và thứ VIII, cùng dòng họ Medicis ở vùng Florence của Italia là những chủ hiệu cầm đồ ở châu Âu thời trung cổ. Ba quả cầu vàng là biểu tượng mà dòng họ Lombards thường treo trước nhà, song dòng họ Medicis cũng coi ba quả cầu vàng là một phần trong gia huy của họ. Cả hai dòng họ này sau đó trở thành những cơ sở tài chính hùng mạnh và ba quả cầu vàng không chỉ là thương hiệu mà còn là biểu tượng về sự tin tưởng lẫn nhau giữa hai dòng họ này. Trên các gia huy thời trung cổ cũng thường khắc 3 quả cầu, 3 chiếc đĩa hoặc 3 đồng tiền xu…nhằm thể hiện sự thành công về tiền bạc. 

Thiết thực hay không thiết thực còn phụ thuộc vào sự nhìn nhận của mỗi con người, nhưng có một điều phải thừa nhận rằng dịch vụ cầm đồ có từ “thời xửa, thời xưa” và vẫn tồn tại trong thế giới văn minh, hiện đại thời nay. 

Phần mềm cầm đồ Morman- giúp người dùng quản lý hiệu quả hoạt động kinh doanh của các công ty tài chinh, cửa hàng cầm đồ.